[ LƠ NGƠ ĐỌC SÁCH] ĐẠI DƯƠNG ĐEN - Những câu chuyện từ thế giới của trầm cảm
"Tôi sợ những cơn cảu mình, chúng xâm chiếm não bộ tôi, nhấn chìm lý trí tôi, chúng phơi bày sự đau đớn, cô đơn, nỗi sầu thảm suốt những năm tháng niên thiếu của tôi, sự ám ảnh của lẻ loi, của tức giận vì chẳng được ai giúp đỡ. Trong những giấc mơ, tôi thét lên với mọi người, cố gắng để diễn đạt sự sợ hãi và tuyệt vọng của mình, nhưng không ai hiểu" - Đại dương đen.
Mở đầu cảm nhận sách "Đại dương đen" là một đoạn trích nhỏ từ phía sau cuốn sách chứa những tự sự của người trầm cảm. Sách gồm 29 chương chia làm hai phần, phần một bao gồm 12 chương câu chuyện được kể về các loại trầm cảm. Phần hai bao gồm các kiến thức liên quan tới trầm cảm.
"Anh" thực sự không đọc cuốn sách thay vào đó "Anh" nghe sách nói về những câu chuyện của người trầm cảm suốt 12 chương đầu. Xuyên suốt 12 chương, mỗi câu chuyện là một trải nghiệm của người trầm cảm, với "Anh" mỗi câu chuyện đều mang một cảm xúc nhất định về căn bệnh này.
"Anh" từng quen một bạn tên T bị trầm cảm lo âu và cũng được nghe câu chuyện của bạn về chứng rối loạn lo âu này. Một chút tản mạn về T, T biết mình bị trầm cảm từ những năm cuối cấp 3. T sinh ra và lớn lên trong một môi trường hoàn toàn êm đẹp, không có một áp lực nào quá sức hay cũng như các yếu tố về sang chấn tâm lý hoặc bạo lực, bạo hành và các vấn đề khác liên quan tới sức khoẻ tinh thần. Thế nhưng, T bị trầm cảm lo âu. T kể rằng một ngày nọ T lo lắng về giới tính của mình, nghe có vẻ khá buồn cười vì T là một đứa con trai thẳng hoàn toàn. T có bạn gái, từ những năm cuối cấp 2 và T thích nữ. T chia sẻ, những cơn lo lắng kéo dài và luôn lặp lại trong đầu T về vấn đề giới tính của mình và các hoạt động khác không thể giúp T quên đi cơn lo lắng này. Dần dần, T kể rằng cơn lo lắng ngày một nhiều, xuất phát từ một ngày 1,2 lần rồi dần dần tăng theo số lượng tới nhiều lần trong ngày và kéo dài cả tháng trời. T không chia sẻ vấn đề này cho ai, vì lúc đó T biết câu chuyện đó nêu nói cho người khác biết thì sẽ là một câu chuyện linh tinh, vớ vẩn không đâu vào đâu. Cho đến khi, việc học của T bắt đầu có sự giảm sút, T chán ghét các môn học và không còn hứng thú gì về các môn từng thích trước đây. Năm lớp 10, T từng là một trong top 5 của lớp về tổng điểm các môn, T thích toán và các môn tự nhiên. Cơn lo lắng kéo dài khiến T không còn hứng thú với các hoạt động xung quanh như trò chuyện hay các hoạt động T từng rất thích như chơi game hay xem phim. Dần dần T không muốn giao tiếp với mọi người cũng như bạn bè trong lớp, các mối quan hệ dần bị thu hẹp. T tự ý thức được rằng mình đang gặp vấn đề và không thể kéo dài tình trạng này nữa, T dần chia sẻ cho người thân. Mẹ T là người biết đầu tiên về vấn đề này, ban đầu bà buồn và không chấp nhận T gặp vấn đề về tâm lý, với bà T sinh ra và lớn lên dưới sự chăm sóc yêu thương của gia đình và không có 1 lý do nào khiến T bị bệnh về tâm lý. Chấp nhận việc người thân hay cả chính bản thân mình bị bệnh tâm lý là một chuyện không hề dễ dàng với nhiều gia đình, họ thường nhầm lẫn bệnh tâm lý chỉ là một stress bình thường ngày, người bệnh chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian sẽ hồi phục. Trầm cảm cũng như các bệnh tâm lý khác có rất nhiều nguyên nhân chủ quan cũng như khách quan, cũng có thể do não bộ thiếu một số chất dẫn truyền hay do một biến cố nào đó xảy ra với người bị bệnh, với mỗi người trải nghiệm của họ là khác nhau về cuộc sống do đó bệnh tâm lý khó để xác định căn nguyên rõ ràng như các bệnh thông thường như cảm sốt có thể xác định được nguyên nhân bằng lâm sàng hay xét nghiệm.
Quay trở lại câu chuyện về T, thời điểm đó T may mắn được bác và chị động viên đi khám, bác T từng đi du học các nước Châu Âu cũng như có kiến thức về sức khoẻ tinh thần, bác động viên mẹ T rằng bệnh tâm lý cũng như các căn bệnh khác cần được khám và chữa trị bằng dưới sự hướng dẫn của bác sĩ. Đầu tiên, chị T dẫn T khám tại bệnh viện Tâm thần thành phố Hồ Chí Minh. T kể ràng, lúc tới bệnh viện đập vào mắt T là một bệnh viện kế bên viện Nhiệt đới, bước vào trong không khí thật ảm đạm, cơ sở vật chất chưa được tốt lắm. T được dẫn đi làm các trắc nghiệm tâm lý cũng như thăm khám một cách không hề "tâm lý" tí nào. Bác sĩ khám cho T là một bác sĩ nữ tầm ngoài 30 kèm theo một dàn các bạn thực tập, tất cả được "nhét" vào một căn phòng không hề có sự riêng tư nào. Bác sĩ hỏi T có vấn đề gì, với T câu chuyện lo lắng về vấn đề giới tính không thể kể được trước bao nhiêu cặp mắt dồn vào, bác sĩ hỏi qua loa một vài câu cũng như giảng giải cho các sinh viên thực tập cười đùa, với T lúc đó là một sự thiếu tôn trọng người bệnh. T không giải thích được vấn đề của mình, chuyến đi khám dường như không mang lại một hiệu quả gì. Do đó, việc tìm kiếm một phòng khám uy tín và bác sĩ tốt cũng là một yếu tố quan trọng trong việc điều trị trầm cảm cũng như các bệnh tâm lý khác, theo "Anh" được biết nhân lực y bác sĩ tại Việt Nam về tâm lý khá khan hiếm và quá tải nên, cuộc sống hiện đại với sự phát triển chóng mặt dẫn đến bệnh tâm lý càng gia tăng ngày một nhiều nhưng tỉ lệ bác sĩ theo ngành này gần như rất ít. Trở về với câu chuyện, T được mẹ tìm kiếm và dẫn đi khám tại một phòng khám nằm gần bệnh viện Ung bướu Hồ Chí Minh, T kể khi tới phòng khám cảm giác an tâm và tin tưởng với vị bác sĩ này rất lớn. T được làm trắc nghiệm tâm lý với phòng riêng tư cũng như sự hỏi han ân cần của bác. Sau các trắc nghiệm và chẩn đoán, bác sĩ kết luận T bị trầm cảm lo âu. Thuốc cùng với liệu pháp tâm lý được áp dụng đều đặn một tuần mỗi lần, với T việc tuân thủ phác đồ điều trị là một yếu tố tiên quyết giúp bệnh được đẩy lùi nhanh chóng. T dần dần lấy lại cảm giác yên bình, các cơn lo lắng đã giảm bớt dần dần, chất lượng cuộc sống dần được hồi phục. "Anh" hoàn toàn ủng hộ việc cập nhật cho mình các kiến thức về sức khoẻ tinh thần cũng như sức khoẻ thể chất hằng ngày, thay vì lướt Facebook, Tiktok các bạn cũng có thể dành khoảng thời gian đó tìm hiểu cũng như học tập về các kiến thức về sức khỏe thể chất và tinh thần, nó sẽ cứu cánh bạn cũng như người thân trong trường hợp xấu.
Đại dương đen tiếp tục cung cấp cho bạn đọc những cái nhìn tổng quát và kiến thức về trầm cảm ở phần tiếp theo của sách. Cái nhìn tổng quát, hiện tượng, phân loại và chẩn đoán, những mô hình lý giải,...sẽ được đề cập ở phần tiếp theo. "Anh" nhận xét sách cũng cấp khá chi tiếp và đầy đủ các kiến thức liên quan tới bệnh trầm cảm.
Tổng kết, Đại dương đen là một cuốn sách nên đọc với mọi người để có cái nhìn tổng quát và kiến thức về căn bệnh trầm cảm, căn bệnh được xem như sát thủ thầm lặng chỉ đứng sau đột quỵ. Do đó, có cái nhìn khách quan cũng như kiến thức sẽ giúp bạn đọc rất nhiều về bệnh tâm lý không chỉ giúp mình mà còn nhận thức và giúp đỡ mọi người xung quanh ♥️
Nhận xét
Đăng nhận xét